SỐ 107 - THÁNG 7 NĂM 2025

 

thơ khaly chàm

sinh tồn trong sâu thẳm bóng đêm

che đậy việc giẫm đạp lên đầu cổ người rồi vung cao nhát búa
vẫn là thói quen thích thú khi được nghe tiếng rạn vỡ khô khốc
sự kích hoạt trong giấc mơ lũ quỷ man rợ nhìn thấy bước lên những bậc thang dẫn tới thiên đàng
hình ảnh xác người đã xếp thành những mảnh ghép để trang trí biệt phủ
hình như, máu đã loang hồng chuyển thành màu nâu sẫm
hiện thực chứ không phải là cường điệu hiện tượng
không thấy vòng vải trắng quấn quanh đầu để khái niệm cái chết không hình thức
khiêm tốn dành cho mệnh số hẩm hiu trong những con hẻm xô bồ nhếch nhác
tuổi thơ lúc nhúc trong những căn phòng trọ chưa được định danh
nhà thơ ném đặc tính của khốn cùng khổ nạn lên trang giấy bản thảo
cú đập mạnh lên đầu ta chắc gì là mệnh đề chuyển thành ký hiệu
nhung nhúc ruồi bay tìm những vết thương không lành
trên tầng điện ly vẫn là màu xanh hồ thủy đấy chứ
đã vời vợi tro bụi trong lỗ đen vĩnh hằng
những chiếc lưỡi nhú ra từ vỏ tiểu sành có thể là đặc trưng
như thế, hay lắm chứ để so sánh văn hóa việt biểu hiện rặt nòi hán tộc
gần nửa thế kỷ những con mắt trắng dã đã bị gỉ sét tan ra
những con tàu ma chở đầy ấp tiếng kêu gào của người từ lòng biển trở về
ta là chứng nhân thứ bao nhiêu tồn tại trên tấm bản đồ chữ s
cho dù hai mắt từ lâu bị mù nhưng vẫn đang bò chậm chạp
rờ rẫm nỗi tuyệt vọng cố vượt qua vùng thinh lặng nhớp nhúa bầy đàn không có khuôn mặt người

tpsaigon 10/2022

 

ban mai chợt nhớ…

lơ đễnh ly cà phê rời khỏi bàn tay
nhiễm đắng biên độ thời gian biến dạng
những hạt pha lê rùng mình lấp lánh
thanh âm hú vỡ nhập thần thức giác ngộ

ban mai, người đời thích đi rón rén
tìm nhìn lại nụ hôn màu lửa cháy bùng
loài bướm nhú đuôi lưỡi câu đen rờn rợn ước mơ

cảm thức chờn vờn reo cười
hồi tưởng bản ngã vui thú cùng bóng đêm hanh khô  
mắt gió mùa đông sâu hoắm
đoản khúc ánh nến tắt ngúm hiện hình hài nhi bạch tạng

ta ngồi im từ lâu bên miệng vực 
ngửa lòng tay hứng những đóm sao rơi
những bóng lucifer a tòng vinh danh mùi súc vật
hang đá giấy bồi sơn phết trừu tượng nhiệm mầu
bước chân ta du dương chạm sáng thánh linh tối thượng

ttcuchi 12/2023

 

đến khi nào mở mắt

những điều ta cần suy tưởng khi im lặng
chưa hẳn những gì linh hoạt đã hiện trong não trạng  
hồi ức chỉ là màu xám tro nhưng luôn kì vĩ
bản ngã sinh thành sự thăng hoa trắng trong mắt thong manh

cuộc tình hôn phối nào không rực rỡ những đôi cánh
hãy tự nhiên thở là tất yếu cho dù ta đang hổn hển
ấu trùng lung linh giấc mơ người trôi tuột dần khỏi đường biên khoái cảm

cái chết thật nhẹ nhàng chẳng cần đánh thức một ngụ ý nào cả
ánh sáng không ngừng tạo dụ ngôn dành cho thời gian
hãy suy niệm thập tự thân mình niềm đau nhói sáng

đừng hoang tưởng rằng ta đang ngụ cư nơi miền linh ẩn
cũng chỉ là cát bụi ngủ yên dưới chân cỏ dại bạt ngàn
ngã mạn được sao đến khi nào mở mắt

ttcuchi mưa 8/2025

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2025