thơ lưulythảo
Hoàng hôn Nara
Tháng sáu mềm như hơi thở
đi qua mái chùa cổ rêu phong
qua hồ cá mùi rêu non bám nhẹ
trên tay áo
một cái tên
còn vương trong gió
chưa hoá hư không
Chiếc váy mỏng
chạm hờ gót chân
Nhớ hơi ấm một bàn tay
mùa hạ nào em nắm níu
Hoa xuân rụng
và chén trà để nguội
những hội ngộ trong đời
cũng có lần sau cuối
nhưng sao …
Những chiếc đèn lồng
nghiêng chao trong hoàng hôn nara
một đàn hươu qua đường
không hề sợ hãi
như ngày xưa
em cũng từng can đảm
bước về phía anh
Ngày hạ tàn
em ủ nỗi nhớ trong mùi hương hoa
nhẹ, thoảng
anh ở đâu
đêm nay
07102025
Bắt Đầu
Viết gì cho anh thuở Hạ mới bắt đầu
Tháng sáu giao mùa, biển nghiêng bóng chiều chao
đón cánh hải âu từ những hòn đảo xa xôi như huyền thoại
Em nhớ, tất cả bắt đầu giữa vô chừng ngày tháng
Nơi chênh vênh dốc nhớ tím đang mùa
Nơi buổi mưa xuân vừa rơi giọt cuối, long lanh vương ngọn cỏ khô ...
Nơi làn gió thu chưa lai vãng, thổi lem lấm không gian màu sương chiều úa
Nơi những dòng thơ em lan man, lơ đãng
giữa hai mốc thời gian, nhớ và quên
bối rối một bắt đầu
Nhè nhẹ nỗi niềm êm ái, xôn xao
Tháng sáu lưng chừng nên trời đất chênh chao
Bâng quơ lắm, khi vài cánh hoa may vừa bay lên rất khẽ
Nghe mùa đang xanh mà hồn ta tím nhẹ
Em và anh, hai nửa một năm đầy
Là những tình cờ chạm đến vỡ nồng say
Con tim reo vui cất lời ca trong vắt
Là vũ điệu vút cao xuyên mấy tầng trời xanh ngăn ngắt
Cho em rong chơi theo những quả bóng bay khỏi thế giới mùa phiền muộn
Và rơi xuống một nơi nào
rất khác
cùng anh
Từ đó, tất cả bắt đầu nơi có bốn mùa Xanh
giữa dịu ngọt thanh thanh
nụ môi ngon chạm khẽ
tình cờ, e ấp
làn gió nhẹ…
Chừng như lay tháng sáu của riêng mình
luulythao |