thơ NGUYỄN AN BÌNH
CHÉN RƯỢU CHIỀU PHỐ NÚI
Gặp nhau ngỡ chừng là bạn thiết
Nhiều năm không gặp tưởng rằng quên
Chẳng biết gió phương nào vụt tới
Thì ra ta bạn nhớ hơi men.
Ly rượu bên nhau chiều phố núi
Lạ chi bình thủy lại tương phùng
Thời của nhiễu nhương đành gác lại
Ta với người lạc chốn lao lung.
Bạn kể đoạn trường ngày mới đến
Ta buồn “thất thập cổ lai hy”
Chung mâm nào kể đen hay bạc
Uống cạn niềm vui có sá gì.
Mưa phùn nào nhớ ai ấm lạnh
Múa kiếm mài gươm chợt thất kinh
Chẳng biết ngoài trời sương vây kín
Khách nhậu đôi khi chỉ một mình.
Chén rượu giang hồ ai đưa tiễn
Tạ lòng tri ngộ lúc chiều buông
Chợ đời quen thói tình đen bạc
Mai về còn lại mảnh trăng suông.
DẠ KHÚC BÊN HỒ
* Ngẫu hứng bên bờ Hồ Xuân Hương
Ngồi nhìn rụng bóng chiều buông
Chợt thương vó ngựa còn bon dốc dài
Gió ngàn xao xác hàng cây
Dấu chim về núi lạc loài trong sương.
Ngắt chùm hoa dại ven đường
Phù dung còn thoảng mùi hương thuở nào
Long lanh ánh bạc muôn màu
Hồ gương vát dải lụa đào tinh mơ
Phút trầm tư, phút đợi chờ
Quán khuya phố có hẹn hò trong mưa
Lênh đênh tiếng nhạc lạ chưa
Mà thương ghế đá lạnh vừa đêm nay.
Em ngồi se lạnh bàn tay
Khăn len ủ ấm tình đầy nhau không?
Khoai lùi ngô nướng thơm nồng
Bập bùng bếp lửa má hồng em tôi.
Thiên nga vỗ cánh lên trời
Bên hồ biết có ai ngồi đợi tôi
Vẫy tay chào nhé tình ơi
Mai xa phố núi tôi ngồi đợi ai?
NHỚ CƠN MƯA PHÙN ĐÀ LẠT
Bay đi những sợi mưa phùn
Em se se lạnh… đã từng yêu chưa?
Người không ướt áo vì mưa
Mà khăn quàng cổ ấm vừa môi ngoan.
Đi trong nỗi nhớ dịu dàng
Đi trong ngan ngát muôn ngàn cỏ hoa
Bước người lên mãi dốc mơ
Chỉ nghe tiếng lá hẹn hò bên tai.
Em trao tôi nhé tiếng cười
Giòn tan trong gió ngọt bùi trong sương
Mây xa màu khói muôn trùng
Con đường góc phố ai từng qua đây?
Bay đi những sợi tơ trời
Cho tôi nhớ lại một thời yêu em
Để mưa hôn tóc vai mềm
Để ai nhắm mắt bắt đền nụ hôn.
Ngồi bên quán cóc ven đường
Hương cà phê có nồng thơm môi người
Đường về reo bước chân vui
Sao tôi đứng lại ngậm ngùi đợi ai.
Mưa phùn tháng bảy quắt quay
Giọt mưa ngũ sắc làm người đắm say
Ngày mai một góc núi đồi
Có tôi đi giữa đất trời tìm em.
Nguyễn An Bình |