Xuân TÂN MÃO - SỐ 49 - THÁNG 01 NĂM 2011

Thơ Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 Mùa Đông Cao Nguyên

Đã qua rồi mùa thu của tôi ơi !
Đông rét mướt với từng chiều bỡ ngỡ
Chiếc lá cuối cùng mang theo nỗi nhớ
Rơi vội vàng để đón một mùa sang

Ngày cứ dài nên mây cứ lang thang
Lời chưa nói bỗng muộn đành không nói
Nỗi cô đơn lẫn vào trong đêm tối
Anh không về nên mùa đông lạnh hơn

Những hàng cây trơ trụi lá cô đơn
Đón mưa gió bay qua thành phố đẹp
Cửa nhà ai suốt mùa đông cứ khép
Im lìm ngăn cơn gió lạnh thổi về

Mùi hương bay nồng nàn giữa đêm khuya
Của loài hoa âm thầm đang nở vội
Chờ đợi nhau suốt một đời mòn mỏi
Một đời niềm mơ ước biết trao ai !

Ở cao nguyên mùa đông thường rất dài
Và mưa nữa, ướt lạnh vần thơ cũ…

 

Đêm Buồn Tím

Giấc mơ buồn làm tỉnh giấc ngủ say
Đêm tĩnh lặng hương quyện vào trong gió
Giờ mùa đông đã trở về rồi đó
Từ giã nhau em đâu biết lần cuối cùng
Đêm cao nguyên muôn thuở vẫn lạnh lùng
Trái tim đau suốt một mùa nhuốm bệnh
Thành phố ấy chỉ một lần em đến
Mà nhớ thương không biết đến bao lần
Con đường nào có những dấu chân
Buổi sáng anh đi, chiều về rộn rã
Tất cả với em cho dù rất lạ
Vẫn gần gũi vô cùng vì thành phố đó có anh
Một thuở xa rồi những ướt mơ xanh
Đã theo chân ai không bao giờ  về nữa
Một thuở xa rồi những lời anh hứa
Em trả hết cho anh sao tim vẫn u sầu
Làm sao ngờ rằng ta đã mất nhau
Em cứ hỏi lòng cớ sao lại thế
Tình yêu ấy muốn quên nào phải dễ
Khi lòng em còn mãi nghĩ về anh
Một thuở xa rồi những ướt mơ xanh
Còn lại trong em những đêm buồn tím.

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1999-2011