SỐ 55 - THÁNG 7 NĂM 2012

 

thơ Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 Điệp Khúc Trong Đêm

Đêm dài quá không sao tìm giấc ngủ
Em bắt đầu đếm từng con số
Cho tâm tư không còn suy nghĩ về đâu
Những  con  số  chồng lên dài bằng ngày tháng xa nhau
Em cố đếm mà vẫn không xua được những gì em không muốn nghĩ
Thôi thì thức, đã sao người nhỉ ?
Trắng đêm nay đâu phải một lần đầu
Em lại viết nữa đây chuyện tạ từ nhau
Dù kỷ niệm đã xa, chuyến tàu đã lỡ
Ánh mắt người sao vẫn làm em nhớ
Ngày tháng qua, ngỡ chỉ một thoáng qua
Đôi khi buồn em nghĩ “ bao giờ ta lại gặp ta
Hay nghìn trùng cách xa, từ ly buổi ấy…”
Và có lúc em lại nghĩ “ Thôi ! Thà đừng trông thấy
Để mãi hoài em nhớ chuyện ngày xưa !...”
Người ơi! Cao nguyên bây giờ bắt đầu mùa mưa
Tiếng mưa ngân dài, buồn như một tình khúc…

Đơn Dương Mùa Thu

Khẽ khàng thôi, mùa thu Đơn Dương . . .
Để mây ngủ chớ làm thức giấc
Gió đừng thổi để hương đừng bay mất
Hãy xanh hơn mặt hồ lặng im

Nguồn điện lên từ dòng Danhim
Tỏa ánh sáng hàng đèn đèo Ngoạn Mục
Mang cho đời bao nhiêu hạnh phúc
Tôi muốn ôm lấy cả bầu trời

Đơn Dương bao giờ cũng ở trong tôi
Sự dịu dàng không tìm đâu có được
Những con đường ngắn chân ai đếm bước
Tiếng nhạc trầm vọng theo suốt tâm tư

Đêm thật trầm tất cả thật hồ như
Làn sương mỏng ôm choàng lên mái phố
Ngọn đèn vàng vẫn còn bên cửa sổ
Ai đang thức làm thơ về một đêm dài . . .

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1999-2012