SỐ 81 - Xuân KỶ HỢI - THÁNG 1 NĂM 2019

thơ Cao Vị Khanh

                         
3c77d573d2a42f8284621df550088a23

 

Thơ về cố quận

“Tết này chắc chắn em về kịp
Nhớ để dành em chiế́c bánh phồng
Giữ hộ giùm em chùm pháo tế́t
Mai về đốt ấm cả mùa đông ”

Tết trước em làm thơ gởi chị
Nghĩ hoài không viết được đôi câu
Mượn đỡ người xưa dăm ba ý
Hẹn sẽ về quê ném chén sầu

Từ thuở mang thân làm lữ khách
Những lòng son sắt bạc như vôi
Đường đời bụi cát lầm chân bước
Ai khóc giùm em chuyện đãi bôi
Chị ơi nước loạn người ly tán
Chị khóc tròn đêm chuyện đổi thay
Em dắt con thơ vào biển lớn
Ném đời vào một trận cuồ̀ng say
Đâu dám đem thân làm kiếm sĩ
Mơ người áo vải mộng bình tây
Nhỏ nhoi thân thế́ đời kiêu bạt
Dẹp bút dằn nghiên nặng gánh cày
Những sớm lạnh sương dầm áo mỏng
Nghĩ mình nợ trĩu nặng hai vai
Những tối về khuya đường lẻ bóng
Thấy đời xa tít khỏi tầ̀m tay
Cũng xiêm cũng áo sao mà nhẹ
Nặng chỉ bờ mi khoé mắt cay

Chị ơi em chị giờ như kẻ
Lỡ chuyến đò ngang chẳng tới nhà

Tế́t này thôi thế́ không về̀ nữa
Ai kẻ chờ trông, kẻ đợi mong
Đâu bóng hai thân kề̀ tựa cửa
Đâu hình yêu dấ́u chị bên song
Đâu bếp lửa hồng ngày tái ngộ
Đâu bánh vàng thơm nở phập phồng

Thôi nhé chị nằm yên dưới mộ
Chờ nghe trăng gảy khúc thiên thu
Đợi mưa thở khói lên ngàn núi
Xõa tóc cài sao hát điệu ru
Em ở phương này vẫn trắng tay
Ngày đêm vọng tưởng bóng thiên nhai
Bên kia Tây vực người gian dố́i
Còn có phương nào mây trắng bay!

Mây trắng còn bay ngoài cố́ quận
Người đi từ một thuở can qua
Ở đây không khói hoàng hôn tím
Mà vẫn tương tư một mái nhà

cvk 

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1999-2019