SỐ 96 - THÁNG 10 NĂM 2022

thơ Tịnh Bình

CHỚM BẤC VỀ

Không dưng nghe xa vắng
Chím hót lời trầm tư
Mệt nhoài đời lữ thứ
Chút cô đơn mơ hồ

Nán lại trên cành khô
Chiếc lá vàng ly biệt
Thu nơi nào tưởng tiếc
Hoang lạnh dưới trăng tàn

Bài tình ca dĩ vãng
Phím dương cầm lẻ loi
Buôn buốt miền gió gọi
Khúc âm xưa lỡ làng

Cùng đêm trôi về sáng
Bên song gió trở mùa
Thu không còn gọi cửa
Chớm bấc về. Không dưng...

 

VỚI THÁNG MƯỜI

Bầy sẻ cũ chuyện trò trên mái phố
Phía ban mai khung cửa sổ khép hờ
Thu lãng đãng bản tình ca dang dở
Với tháng Mười... Ai còn nhớ ai không?

Sớm mai này thôi tạnh nhé bão giông
Trời hửng nắng cõi tim nào ấm lại
Đóa hoa vàng ru lòng thôi hoang hoải
Thu ngọt ngào... Thu chưa vội đi xa

Với tháng Mười... Ai có nhớ riêng ta
Sao lá khóc trên cành hương nắng chín
Thu dợm bước phút giao mùa bịn rịn
Vụt bay lên bầy sẻ nhỏ hàng cây

Man mác gió cành khô đưa tay vẫy
Chút buồn thu... Rao bán có ai mua?
Ngỡ em xưa xõa tóc ngang trời cũ
Hoen mắt sương rơm rớm lệ tiễn mùa...

 

CÕI SÁNG

Mặc kệ tất bật xoay vần
Chấm dứt những trò tái sinh mệt mỏi
Là khi linh hồn hòa vào đường bay ánh sáng
Mải miết cuộc hành trình trở về nguồn

Có gì đâu ra điều bí ẩn
Con trốt gió bật tràng cười điên dại
Cuốn tung đám bụi mù
Đám linh hồn thêm lần lạc lối

Vũ trụ thắp vạn đèn sao
Mảnh linh hồn bay trong yên lặng
Khước từ vòng ôm mẹ đất
Khước từ tiếng gọi mặt trời từ dãy ngân hà xa xôi
Không gian vang rền thứ mật âm hùng vĩ
Mở ra cõi sáng huy hoàng chói lóa
Ở nơi không đến và không đi
Bản thể linh thiêng hòa nhập vô cùng...

 

CHỐN CŨ

Nghìn cánh gió bay về đâu xa thẳm
Biển lặng im và sóng cũng lặng im
Xóa dấu vết bàn chân trên cát mỏng
Bụi tàn tro cất điệu hát vô phiền

Sớm nay trở gót về chốn cũ
Mọc bên đường loài hoa dại vô hương
Mờ nhân ảnh soi hình gương vỡ
Chợt cười khan ngạo khúc vô thường

Thảng thốt chim kêu bờ lau lách
Bình minh thôi cũng đã về chiều
Người về bạn cùng mây thiên cổ
Thắp bóng trăng tà cõi tịch liêu...

TỊNH BÌNH

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2022