CAO TIỆM LY KHÓC KINH KHA
Ta ngồi bên sông đã bao đêm
Uống bao nhiêu rượu để tìm quên
Nghe gió hiu hiu bờ sông Dịch
Nghe sóng lao xao vỗ mạn thuyền
Ngươi đi biền biệt chốn Hàm Dương
Tin dữ loan ra mọi ngả đường
Bạo chúa bêu đầu ngươi giữa chợ
Phanh thây bằm xác thả đầu truông
Hình như tiếng quạ gọi qua sông
Và tiếng đàn ai đứt nửa chừng
Có phải ngươi về trong sương lạnh
Cùng bạn tri âm giải nỗi lòng
Ta với ngươi kẻ kiếm kẻ đàn
Ôm nỗi hờn nước mất nhà tan
Bôn ba lục quốc tìm chân chúa
Ta đến Tề ngươi đến Yên bang
Ta nhớ đêm ngươi bước lên thuyền
Ba nghìn tân khách tiễn hai bên
Đèn hoa đăng thả đầy sông nước
Và cánh tay ai trắng nuột mềm
Thái Tử Đan choàng ôm vai ngươi
Hai tay nâng chén thiết tha mời
Ô kìa lấp lánh trong ly ngọc
Đôi mắt YÊN CƠ đẹp tuyệt vời !
Ngươi đi khí phách trùm thiên hạ
Dũng khí che mờ trời nước Yên
Chỉ tiếc thiếu đường gươm Cát Nhiếp
Tần Vũ Dương kia chỉ kẻ hèn
Ngươi biết một đi chẳng trở về
Nhưng anh hùng chí lấp sao Khuê
Chỉ mong đền đáp tình tri ngộ
Lửa cháy dầu sôi cũng chẳng nề
Một ánh gươm đưa khiếp bạo tàn
Một đường kiếm lóe hãi trăm quan
Cửu trùng trợn mắt mày râu dựng
Hồn vía lên mây Tần Thủy Hoàng !
Ngươi đi dẫu chẳng bình thiên hạ
Chỉ khiến quân thù hung dữ thêm
Nhưng đã tạo niềm tin son sắt
Thôi thúc muôn người hãy đứng lên
Mà thôi thành bại đâu cần thiết
Ngươi đã anh hùng đến vạn năm
Chiến quốc một thời bao hào kiệt
Ai đẹp như ngươi KẺ SANG TẦN
Ta ngồi thổi trúc tiễn đưa ngươi
Tiếng sáo ta bay vút tận trời
Bỗng thấy bên bờ sông Dịch lạnh
Ánh vàng lấp lánh kiếm vàng ngươi
TIẾNG HÁT TRÊN BIỂN CHIỀU
Sóng vỗ trắng bờ trắng bãi xa
Con trăng vời vợi cuối giang hà
Ta ngồi bên biển nghe em hát
Sương tỏa mây chìm theo tiếng ca
Tiếng hát em ôm cả cuộc đời
Bay theo đầu ngọn sóng chơi vơi
Tan đi vào cõi vô cùng tận
Ve vuốt thời gian đã đổi dời
Em gục vai ta buồn ngẩn ngơ
Tóc bay rối phủ mắt ta mờ
Lời ca run rẩy bờ môi lạnh
Như tiếng thì thầm của tuổi thơ
Ta ngã nằm dài trên cát êm
Ngất ngây từng thớ thịt da mềm
Tiếng ca em nổi trôi theo sóng
Cuốn hút hồn theo nước nổi chìm
Em thả chân trần xuống biển xanh
Tay vun cát ướt đắp quanh mình
Tiếng ca đứt đoạn trong chiều gió
Như một dư âm cứ bập bềnh .
Lăng Cô , 2006
LÃNG ĐÃNG LIÊU TRAI
Bỗng thấy hồ tinh bên gối chăn
Biến thành trang tuyệt thế giai nhân
Lả lơi nâng chén mê tình tửu
Để chuốc cho mình chuyện ái ân
Bỗng thấy chim Anh Vũ lông vàng
Vào thư phòng hóa một hồng nhan
Cùng người kết tóc se tơ thắm
Mưa Sở mây Tần xuân chứa chan
Bỗng thấy thuồng luồng 9 kiếp tu
Hóa thành nhan sắc mỹ nhân ngư
Thân ngà vóc ngọc phơi trên sóng
Nằm hát thu hồn khách viễn du
Một đóa trà mi đẹp não nùng
Hóa thanh tiên nhỏ dưới trăng trong
Thướt tha tóc liễu buông theo gió
Thả hết xiêm tình vũ khỏa thân
Một ả ma hoang sống dật dờ
Mái tây hiên lạnh cỏ phất phơ
Đêm thu bỗng hóa thành trinh nữ
Lơi lả bên chàng lãng tử thơ
Một cội tùng già đã tiểu yêu
Vươn cành như tay ngọc diễm kiều
Ôm ghì lấy gã thư sinh trẻ
Thỏ thẻ những lời ong bướm yêu
….Ôi chuyện Liêu Trai thuở ấu thơ
Một thời ám ảnh mãi trong mơ
Ước gì trở lại trong lều cỏ
Nằm ngủ hiên ngoài thánh thót mưa .
Trần Hoan Trinh
|