SỐ 22 - THÁNG 4 NĂM 2004

 

Thư tòa soạn

Thơ
Thuở nào
Trần Việt Bắc
Ra đi
Hà Phú Đức
Tháng 3 Paris
Tôn Thất Phú Sĩ
Thơ chữ Hán
Huỳnh Kim Khanh
Muộn màng
Hoàng Mai Phi
Những lá thư ngày cũ
Tóc Tím
Nhớ đêm 29
Đường Sơn
30-4
Ngọc Trân
Xin khất
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
Freeway 101
Vũ Hoàng Thư

Truyện ngắn, Tâm bút
Người lính thủy năm nao
Trần Việt Bắc
Hồi ký 30-4
Nguyễn Hồng Quang
Nhiều khi muốn quay về
Phan Thái Yên
Bữa ăn tối
Nguyên Nhi
Nàng Xuân trên đảo Phú Quốc
Phạm Hồng Ân
Chân mang giầy số 6
Song Thao
Đứa con nuôi
Phong Nhĩ Dị Nhân
Ngoại ô đỏ lửa
Cỏ Biển
Hồi ký bạn tù
Hoàng Quốc Việt
Lá thư không gửi - kỳ 8
Trương Thanh Diễm Thùy-Bảo Lộc
Hoa mai
Xuân Phương & HMP
Tháng 4 dục lòng quật khởi
Phạm Văn Thanh
Giang Nam du ký
Trần Ngọc Giang
Một thoáng ngoài kia
Ảnh: Ngô Văn Sơn
Thơ: Vũ Hoàng Thư

Tiểu luận, Biên khảo
Lời với gió chiều
Vũ Hoàng Thư
Nguyễn Du trong thi ca Việt Nam - kỳ 9
Hoàng Thiếu Khanh

Truyện dài
Thằng Nèm
Trần Phú Mỹ
Vô tình cốc - kỳ 16
Huỳnh Kim Khanh


 

Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân


Xin khất

Nếu anh gọi, em không lời đáp lại
Anh đưa tay, em lại rút tay về
Xin hiểu rằng anh ạ trái tim kia
Đã vụn vỡ và em đang trốn chạy

Xin anh hiểu sau mỗi lần điện thoại
Lòng em vui, vui như trẻ được quà
Nhưng vội tàn vì sau thoáng phù hoa
Là thực tế: nỗi sầu còn đọng lại

Từ tiếc nuối xa xưa, thời con gái
Đến đau buồn đơn lẻ kiếp tha hương
Cuối chặng đời buồn chẳng thể buồn thêm
Nên xin được giấu hồn trong chiếc vỏ

Giúp em nhé cho lòng vơi bão tố
Có thương nhau xin đợi một luân hồi
Món nợ nào từ tiền kiếp xa xôi
Em vẫn biết một ngày em phải trả

Chưa sòng phẳng nên lòng còn nôn nả
Còn mong chờ, thổn thức nhớ thương nhau
Ngày thêm dài và đêm sẽ thêm sâu
Từng giây phút cũng vô cùng ý nghĩa!

Cho em khất, anh ơi, đồng ý nhé
Xin vô cùng trân trọng cảm ơn anh!!!


Mùa Xuân Hạnh Phúc

Xuân lại đến. Em ơi, xuân lại đến !
Một mùa Xuân tít tắp chốn tha hương
Vẫn là xuân lòng vời vợi nhớ thương
Bao kỷ niệm của một thời trẻ dại

Em tiểu thư cho tình tôi huyền thoại
Trăng mười ba hương biếc nụ tầm xuân
Lòng ngây thơ trong trắng quá, Thiên thần!
Hồn thánh thiện, tim ngà khuôn cửa đóng

Tôi mười lăm, thằng con trai mơ mộng
Thương trời xanh, yêu biển trắng, mênh mông
Hồn Kinh Kha thấp thoáng nẻo phiêu bồng
Muốn mở rộng vòng tay ôm nhật nguyệt

Đem vũ trụ nhốt vào lồng trăng khuyết
Tặng riêng em, Hoàng Hậu của tôi ơi!
Kết cho em vòng vương miện mặt trời
Xin em bước lên ngai vàng vĩnh cửu

Mộng đang thắm trên muôn hoa hàm tiếu
Tháng Tư về, tan tác sắc hương rơi...
Bỏ nước tôi đi, tím nửa ngăn đời
Tim vỡ nát, hồn tươm dòng lệ máu

Tôi mười sáu. Ai cướp đời mười sáu
Nhận chìm vào thống hận tháng Tư đen?
Đất khách quê người không kẻ thân quen
Tôi đã sống với đau thương cùng khốn

Em, tiểu thư, người tôi yêu, mười bốn
Vẫn chờ tôi đem lại một niềm vui
Bao xuân buồn vong quốc, dấu yêu ơi
Món quà hẹn, em chờ, tôi đang gói

Quà của tôi: Bình minh bừng nắng mới
Của mùa Xuân lịch sử Đống Đa xưa
Để tặng em, vì đó, giấc em mơ
Và đặc biệt cho em làm sính lễ ?

Em sẽ cô dâu và tôi chú rể
Sống một đời êm ấm giữa quê hương
Kìa, bình minh đang rực ánh phi thường !
Đang hứa hẹn một mùa Xuân Hạnh Phúc


Song Châu Diễm Ngọc Nhân